Nhà luyện kim đang đọc quyển sách cũ của Oscar Wilde mà một người trong đoàn lữ hành mang theo, câu chuyện về hoa thủy tiên. Truyền thuyết về chàng Narziss xinh đẹp, ngày ngày soi mặt trên hồ nước để chiêm ngưỡng sắc đẹp của mình. Một ngày kia nghiêng quá đà, ngã xuống hồ và chết đuối. Từ nơi đó mọc lên một bông hoa đẹp mang tên chàng Narziss. Sau khi chàng chết, những nàng tiên trong rừng thấy hồ nước ngọt kia giờ đã biến thành một đầm lầy mặn vì nước mắt. Khi được hỏi thì hồ nước trả lời là do thương tiếc chàng Narziss, nhưng không phải vì sắc đẹp mà là vì mỗi lần chàng soi người trên mặt hồ thì hồ nước mới thấy được sắc đẹp của chính mình hiện lên rõ trong đôi mắt của Narziss.
Nhân vật chính là Satiago. Mong muốn của cha mẹ Santigo là muốn cậu trở thành linh mục để mang lại niềm tự hào cho gia đình, nhưng vì ước mơ từ nhỏ của chính mình – đi đây đi đó khắp thế giới, Santigo đã thuyết phục được cha cậu và trở thành một người chăn cừu.
Là người chăn cừu, cậu đã chu du khắp vùng quê Andaluisa, phía nam Tây Ban Nha, trong vài năm, tận hưởng một cuộc sống vô tư lự và phiêu lưu. Trên đường tới một thành phố nhỏ mà một năm trước cậu đã từng tới để bán lông cừu và gặp người con gái của ông chủ tiệm – cô gái mà cậu thầm mến, Santiago có một giấc mơ cậu không thực sự hiểu lặp lại hai lần. Nhớ ra ở Tarifa có một bà thầy bói đoán mộng, Santiago quyết định đi gặp bà lão. Với cái giá là một lời thề, rằng khi tìm được kho tàng của mình ở Kim tự tháp Ai Cập cậu phải chia một phần mười của nó cho bà, song câu giải đáp cậu nhận được từ bà lại không khiến cậu thực sự tin tưởng và hài lòng: hãy đi đến Kim tự tháp Ai Cập… Thế nhưng sự rối rắm về giấc mơ của cậu bé chăn cừu cũng không còn quá xa xôi và rối rắm sau khi cậu gặp một ông lão – Melchizedek, vua của xứ Salem và nhận được chỉ dẫn – dấu hiệu. Cậu bán đi đàn cừu cho một người bạn và đưa cho ông lão sáu con cừu còn lại – một phần mười số cừu của cậu để trả công cho ông lão. Sau khi nhận được 2 hòn đá – Urim và Thumim từ ông lão, cậu bắt đầu chuyến đi đến Kim tự tháp Ai Cập. Trong vòng một ngày khi vừa đến Moroco, Santiago bị lừa mất hết tiền và mắc kẹt lại tại đó. Mất hết tất cả, Santiago phải làm việc tại một cửa hàng bán pha lê với ý nghĩ Ai Cập chỉ còn là giấc mộng và lên kế hoạch dành dụm tiền trở về Tarifa rồi mua lại đàn cừu.
Sau đó gần một năm, cậu quyết định rời tiệm pha lê vì cậu đã có đủ tiền mua một bầy cừu mới, gấp đôi số cừu cậu bán đi hồi trước. Thế mà Santiago lại không mua một con cừu nào cả mà quyết định tiếp tục con đường đi tìm kho tàng bí mật ở Kim tự tháp Ai Cập, vì khi thu dọn hành lý cậu một lần nữa nhìn thấy hai hòn đá Urim và Thummim mà cậu nhận được từ vua xứ Salem.
Cậu gia nhập đoàn lữ hành đến một sa mạc nơi gần các kim tự tháp. Trong đoàn người, cậu gặp một anh chàng người Anh – người đã tìm kiếm những nhà giả kim chân chính suốt 20 năm qua. Đoàn người tiến dần về phía ốc đảo. Khi người Anh nọ thử quan sát sa mạc và học ngôn ngữ sa mạc, thì Santigo đọc những cuốn sách của anh ta và học về thuật giả kim.
Khi họ tới ốc đảo, đoàn lữ hành được chào đón, và được khuyên phải dừng bước vì có chiến tranh giữa các bộ tộc phía trước. Ở nơi đây cậu đã cố giúp anh chàng người Anh tìm một nhà giả kim và cậu gặp được cô gái cậu yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên – Fatima. Trong thời gian ở ốc đảo, nhờ vào “dấu hiệu” mà Santigo đã có thể dự báo trước và giúp bộ tộc tránh được một cuộc tấn công đột ngột vào ốc đảo. Cậu được thưởng rất nhiều tiền vàng, cùng một lời đề nghị trở thành người cố vấn quan trọng cho trưởng tộc. Cũng chính lúc ấy nhà giả kim ở ốc đảo nhận ra rằng ông đã tìm thấy một học trò xuất sắc – Santiago.
Cậu lưỡng lự khi phải rời ốc đảo vì tình yêu với Fatima. Nhà giả kim nói với cậu rằng trái tim cậu ở đâu thì kho báu cũng ở đó, tình yêu thật sự không bao giờ ngăn cản ai theo duổi vận mệnh của mình cả. Sau khi nói chuyện cùng Fatima – người phụ nữ sa mạc sẽ luôn đợi mình, cậu đã rời ốc đảo và lên đường đi tới kim tự tháp cùng nhà giả kim. Tới một vùng sa mạc cai quản bởi những chiến binh hung dữ, để được sống cậu đã “tặng” hết đi số tài sản của mình. Mọi chuyện chưa kết thúc ở đó vì để lấy lại tự do, trong vòng 3 ngày Santiago phải trổ tài “biến thành gió”. Nhờ vào ngôn ngữ của vũ trụ mà mình học được cậu đã trổ tài “biến thành gió” của mình cho những chiến binh và nhận được tự do. Khi quãng đường tới kim tự tháp không còn xa nữa, nhà giả kim từ biệt cậu. Trước khi từ biệt cậu được chứng kiến ông biến chì thành vàng và nhận được 1 phần 4 số vàng.
Đến được kim tự tháp, trong khi đang đào cát để tìm kiếm kho tàng, cậu đụng độ những tên cướp và bị cướp mất số vàng cậu nhận được từ nhà giả kim. Những tên cướp cười lớn khi nghe câu chuyện cậu đã vượt sa mạc để đến kho báu, một tên trong số đó nói rằng ngay tại chỗ này hắn cũng có một giấc mơ về kho tàng tại một nhà thờ ở Tây Ban Nha vào hai năm trước. Cuối cùng Santiago đã lấy được kho tàng, ở ngay nơi mà cậu đã có giấc mơ về kho tàng.
Paulo Coelho (sinh ngày 24 tháng 8 năm 1947; phát âm như “Pao-lu Koe-lhu”) là tiểu thuyết gia nổi tiếng người Brasil.
Paulo Coelho sinh tại Rio de Janeiro (Brasil), vào trường luật ở đó, nhưng đã bỏ học năm 1970 để du lịch qua México, Peru, Bolivia và Chile, cũng như châu Âu và Bắc Phi. Hai năm sau ông trở về Brasil và bắt đầu soạn lời cho nhạc pop. Ông cộng tác với những nhạc sĩ pop như Raul Seixas. Năm 1974 ông bị bắt giam một thời gian ngắn vì những hoạt động chống lại chế độ độc tài lúc đó ở Brasil.
Sách của ông đã được bán ra hơn 86 triệu bản trên 150 nước và được dịch ra 56 thứ tiếng. Ông đã nhận được nhiều giải thưởng của nhiều nước, trong đó tác phẩm Veronika quyết chết (Veronika decide morrer) được đề cử cho Giải Văn chương Dublin IMPAC Quốc tế có uy tín.
Tiểu thuyết Nhà giả kim (O Alquimista) của ông, một câu chuyện thấm đẫm chất thơ, đã bán được hơn 65 triệu bản trên thế giới và được dịch ra 56 thứ tiếng, trong đó có tiếng Việt.[1] Tác phẩm này được dựng thành phim do Lawrence Fishburne sản xuất, vì diễn viên này rất hâm mộ Coelho. Sách của ông còn có Hành hương (O diário de um mago) (được công ty Arxel Tribe lấy làm cơ sở cho một trò chơi vi tính), Bên sông Piedra tôi ngồi xuống và khóc (Na margem do rio Piedra eu sentei e chorei) và Những nữ chiến binh (As Valkírias). Cuốn tiểu thuyết năm 2005 O Zahir của ông bị cấm ở Iran, 1000 bản sách bị tịch thu [1], nhưng sau đó lại được phát hành.
Những sách của ông đã được vào các danh sách những quyển sách bán chạy nhất ở nhiều nước, kể cả Brasil, Anh, Hoa Kỳ, Pháp, Đức, Canada, Ý, Israel và Hy Lạp. Ông là tác giả viết tiếng Bồ Đào Nha bán chạy nhất mọi thời đại.
Mặc dù có nhiều thành công, nhiều nhà phê bình ở Brasil vẫn nhìn ông như một tác giả không quan trọng, cho rằng những tác phẩm của ông quá đơn giản và giống sách tự lực (self-help book). Cũng có người xem các tiểu thuyết của ông có quá nhiều tính chất “thương mại”. Sự kiện ông được vào Viện Hàn lâm Văn chương Brasil (ABL) đã gây ra nhiều tranh cãi trong các độc giả Brasil và ngay trong chính Viện Hàn lâm.
Ông và vợ là Christina định cư tại Rio de Janeiro (Brasil) và Tarbes (Pháp).
Một sự tình cờ tìm đến với nhà giả kim và nó mở ra cho tôi nhiều chân trời mới.
Cuộc đời mà, ai chả muốn có một cuộc sống bình thường, an vui, không ai muốn đem rắc rối vào mình. Họ luôn sống trong cái vòng tròn an toàn của bản thân, họ sợ thế giới ngoài kia, họ sợ vấp ngã, họ ghét sự thất bại.
Cuốn sách nói về chàng trai chăn cừu. Tất cả đều bắt đầu bằng giấc mơ tưởng như hoang đường: “Có kho báu ở Kim Tự Tháp”. Kim Tự Tháp ở đâu? Anh chưa hề nghe nói tới. Và rằng anh đang có một cuộc sống rất an nhàn cùng bầy cừu, đang được tận hưởng những tháng ngày hạnh phúc như niềm mơ ước bấy lâu nay của anh là được đi đây đi đó. Nhưng rồi định mệnh bắt anh gặp nhà vua xứ Salem – người đã cho anh niềm tin, động lực, đã chỉ lối cho anh đến kho tàng thật sự.
Không có hạnh phúc nào mà không phải trả giá. Không có niềm vui sướng nào mà không cần phải đánh đổi. Chỉ là bạn có dám đi hay không thôi. Đi để mở mang tầm mắt. Đi để khám phá những chân trời mới, mở rộng vòng tròn an toàn của bản thân và đi để tìm thấy hạnh phúc thật sự.
“Chỉ cần bạn muốn làm một điều gì đó, điều đó sẽ được ghi vào tâm linh của vũ trụ, cả vũ trụ sẽ chung sức giúp ta đạt được điều đó.”
Hãy đi đi, hãy mạnh mẽ lên. Dẫu có khó khăn cũng đừng bao giờ từ bỏ. Hãy tin vào dấu hiệu. Bước thêm hai bước, có thể bạn sẽ bị ngã một bước. Nhưng hãy nhớ rằng, bạn đã đến gần với kho tàng thêm hai bước rồi.
Chúc bạn có một ngày tốt lành